Thương nhớ

Nguyễn Văn Bình

Hai tháng dài lặng lẽ trôi qua,
Đã đến lúc rời xa vùng đất đỏ.
Để lại nơi đây người em gái nhỏ,
Biệt ly rồi em có buồn không?


Chốn lao lung, rừng núi mênh mông,
Đời lâm nghiệp, anh phải không dừng bước.
Dù trời mưa, lá rừng còn ẩm ướt,
Cánh chim trời cũng không được dừng chân.

Qua đèo, vượt suối, trăm khó, nghìn khăn,
Cũng không thể một lần ngơi nghỉ.
Hạ đã về tiếng ve sầu rên rĩ
Khúc nhạc buồn của chú dế nỉ non

Hoà nhịp cùng nhau trên bước đường mòn
Rồi im lặng và mõi mòn chờ đợi
Ngày tháng trôi qua, thời gian tiếp nối
Sẽ có ngày anh trở lại lối xưa

Thăm vùng đất đỏ sớm nắng, chiều mưa
Có người em nhỏ đón đưa trìu mến

Bưng Riềng – Tháng 6/1982





Nhận xét

Bài đăng phổ biến