Bài thơ không dỏm

Mới ngày nào tung tăng
Hồn nhiên như cánh bướm
Cùng cắp sách đến trường
Lặng yên nghe thầy giảng

Cứ sau mỗi buổi học
Thầy trò lại cùng nhau
Bàn luận bao đề tài
Chao ôi thật sôi nổi

Vui ơi thật là vui
Bao kỷ niệm êm đềm
Trôi đi thật là nhanh
Muốn thời gian dừng lại

Nhưng chẳng có được đâu
Thời gian thấm thoát đưa
Học sinh thầy đã lớn
Không còn nhỏ như xưa

Để nghe từng bài giảng
Nhẹ nhàng và êm ái
Bao kỷ niệm ngày xuân
Luôn luôn vẫn ẩn hiện

Trong tâm não chúng em
Tình thầy trò keo sơn
Vô biên và mãi mãi


Các bạn làm thơ dỏm tui đọc lên mà rơm rớm nước mắt, nhớ Thầy cũ ,trường xưa quá trùi lun, Ăn quả nhớ người trồng cây, uống nước nhớ người đào giếng,”... Từ thuở ấu thơ cắp sách đến trường chúng ta đã được thầy cô dạy dỗ những điều đó, những bài học đạo đức đầu tiên đã giúp chúng ta nên người như hôm nay.Thân ái,
''Làm thầy mày không nên đố Ý wên không thầy đố mày làm nên '' Chính thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, cung cấp hành trang kiến thức cho chúng ta bước vào đời và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn. Thế nhưng sau khi ra đời có mấy ai còn nhớ về thầy cô giáo cũ của mình? Có ai lần tìm về lớp cũ trường xưa để thăm lại những người đã hy sinh tâm huyết giúp chúng ta thành người hữu ích?

Ngày 20 - 11 hàng năm, ngày lễ và cũng là ngày vui của các thầy cô giáo, ngày để chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đến những người cha người mẹ thứ hai đã dạy dỗ chúng ta nên người.

Đối với những người học trò đã trưởng thành bay xa như những cánh chim sải cánh trên mọi miền của đất nước thì một bó hoa dâng tặng cho thầy cô trong ngày này chắc có lẽ là hơi khó, nhưng những món quà tinh thần bằng thơ văn thì chắc có lẽ là không khó lắm đối với mỗi người trong chúng ta !

Tui gom iu thương dziết "bài thơ không dỏm " ( ý là dziết cho Cô Thầy có dỏm cũng hổng ai dám chê) để ghi nhận công lao thầy cô dìu dắt chúng ta nên người hôm nay.

THTrung CB7

Nhận xét

Bài đăng phổ biến