Cho bạn cho tôi...


Được biết các bạn lớp Lâm 3 của mình đã có đầy đủ thông tin để gặp nhau tại Dalat sau 25 năm xa cách. Buâng khuâng…hồi hộp…khó ngủ vì mình đang tưởng tượng những khuộn mặt thân thương, những khuôn mặt “đã lâu không thấy trên truyền hình” và cả những “người muôn năm cũ” của lớp Lâm 3 xưa.

Mình có dịp đi nhiều, vẫn thường gặp Tùng “con”, Thái “già”, Mười Nhâm (Lân), Tâm “địa”, Tươi, Tám, Huỳnh Hiếu, Hùng “anh hai”, Tấn “đơ”, Trí”trời”, Trí “đất”, Công Vân, Ngọc Thanh…Nhưng còn nhiều người “25 năm chưa hề gặp mặt nhưng vẫn tìm kiếm thông tin về các bạn. Minh đang hình dung Hùng”cậu” có ẻo lả như ngày xưa không? Bình “chuột” có còn chuột nữa không? Hiền Thục đã có cháu ngoại chưa? và nhiều…nhiều câu hỏi mà mình tự đặt ra và không thể có câu trả lời.

25 năm thời gian chưa phải là dài (chỉ mới ¼ thế kỷ), thời gian đó chỉ để một đứa bé sinh ra đời và đã trưởng thành. Thời gian đó đủ để cho mình và các bạn có một cuộc sống hoặc là bình thường hoặc là sóng gió; một gia đình hoặc nhiều gia đình; hoặc đã là ông bà ngoại, ông bà nội..nhưng thời gian đó lại quá ngắn cho những ước mơ thời tuổi trẻ chúng ta đã cố mơ tới là: sau bao nhiêu năm lăn lộn với cuộc đời, hy vọng gằn 70 con người vẫn ngồi lại với nhau, để ôn lại kỷ niệm…để khóc, để cười, để có thể ôm nhau thắm thiết, để xem bạn bè đứa còn đứa mất; để xem ai tóc bạc da mồi. Ta có thể từ bỏ những ngày bon chen vào cuộc đua tranh để lòng mình có thể trải rộng ra cho bạn cho bè. Dù chỉ một ngày, dù chỉ một đêm nhưng vẫn hằn trong lòng mỗi một người bạn của Lâm 3 ngày đó.


Các bạn ơi! mỗi một con người đều có một số phận! Có thể có bạn gặp nhiều may mắn trên bước đường công danh sự nghiệp, những hạnh phúc luôn đến với mình; cũng có người còn lận đận trong cuộc đời này…Mình chỉ mong các bạn hãy gạt hết những gì khó khăn, phức tạp trong cuộc sống hôm nay để sống cho nhau thật vui, thật hết mình với bạn trong ngày gặp mặt.

Mình luôn yêu thương các bạn. Hẹn gặp vào ngày mai nhé!


tmthupctt@gmail.com


Nhận xét

Bài đăng phổ biến